Trong những người bị bệnh Parkinson giai đoạn cuối, có khoảng hai phần ba dễ bị té ngã. Những yếu tố làm cho bệnh nhân dễ bị té ngã có thể là do mắt kém, yếu sức cơ, tư thế còng lưng hoặc mất thăng bằng, do tụt huyết áp ở tư thế đứng, và chứng viêm khớp. Nguyên nhân khác nữa có thể là do dùng các thuốc điều trị trầm cảm, mất ngủ hoặc trị bệnh cao huyết áp.
1. Hậu quả của té ngã là gì?
Té ngã có thể gây các tổn thương thân thể như bầm tím, gãy xương hoặc chấn động não. Các tổn thương này không những gây cản trở cho việc điều trị bệnh Parkinson, mà còn làm giảm khả năng tự lập hoặc khả năng vận động, làm cho mất tự tin và bị trầm cảm.
Người bệnh parkinson ở giai đoạn cuối đời dễ bị té ngã do mắt kém, yếu sức cơ, tư thế còng lưng hoặc mất thăng bằng, dễ tụt huyết áp ở tư thế đứng, viêm khớp,…
2. Người bệnh parkinson giai đoạn cuối phải làm gì để phòng ngừa té ngã?
2.1 Giữ cho ngôi nhà của người bệnh parkinson giai đoạn cuối được an toàn, phòng ngừa té ngã
Chỗ ở của bệnh nhân phải đủ sáng để bạn có thể định hướng tốt ngay cả vào ban đêm. Bạn cũng phải thiết kế đèn ngủ sao cho mình dễ dàng đi tới được phòng vệ sinh, khi cần vào ban đêm.
Nếu nhà bạn trải loại thảm dễ bị gấp khúc, thì hãy trải cho phẳng lại, hoặc thay bằng loại thảm rộng choán toàn bộ sàn nhà, sao cho không có gờ hay kẽ làm cho dễ vấp té ban đêm. Thảm trải sàn sẽ đóng vai trò như một cái nệm nếu bạn bị té.
Nếu nền nhà bằng gạch, thì đừng làm cho nó trơn nhẵn quá dễ trượt. Cũng đừng để bất kỳ vật cản nào trên sàn nhà, trên hướng bạn có thể sẽ đi qua. Tương tự như vậy, thú cưng nuôi trong nhà như chó hoặc mèo cũng có thể nằm ngay trên lối đi của bạn. Phải sao cho lối đi và bậc thềm vào nhà được chắc chắn. Giữ cho cửa ngoài nhà sạch và không bị bám băng tuyết.
Đồ đạc trong nhà phải đủ vững để chống đỡ được cân nặng của bạn, đỡ bạn trụ vững nếu bị mất thăng bằng. Ngoài ra cũng tránh dùng những đồ đạc có gắn thủy tinh phía trên, để tránh gây tổn thương. Đừng xếp đặt đồ đạc xáo trộn thường xuyên quá. Như thế thì bạn sẽ quen với những thứ ở quanh mình và khi cần thì có thể níu vịn được.
Nên tính đến việc lắp thêm tay vịn ở hành lang và nhà tắm. Lắp tay vịn ở hai phía của bậc thang cũng rất tốt. Cũng nên dùng sơn để đánh dấu đoạn đầu và đoạn cuối của tay vịn. Nếu nhà bạn có nhiều tầng, thì mỗi tầng đều nên có một điện thoại. Điện thoại không dây cũng rất hữu ích.
Khi vào trong nhà tắm thì đừng khóa trái bên trong. Bồn tắm không trơn trượt, ghế ngồi để tắm, dùng vòi hoa sen và thay đồ trong khi vẫn ngồi được, dùng những dải lát nền và tường có độ bám dính chống trượt, đó đều là những thứ rất hữu ích có thể để bên trong bồn tắm hoặc bên trong phòng tắm.
Phòng bệnh cần thiết kế các đồ đạc, vật dụng một cách đơn giản và an toàn tránh nguy cơ té ngã.
2.2 Giúp người bệnh parkinson giai đoạn cuối cải thiện khả năng giữ thăng bằng
Nếu giữ được thăng bằng tốt, thì bạn sẽ không bị té ngã. Làm sao để giày dép của mình chắc chắn và tiện lợi. Giày dép tốt sẽ giúp bạn vững vàng và di chuyển tốt. Đừng dùng loại có gót cao. Giày đế bằng da thì tốt hơn, và vào mùa đông thì nên dùng loại đế có rãnh. Khi đang đi thì đừng cố làm nhiều việc cùng một lúc.
Khi bị bệnh Parkinson, các phản xạ tự động của bạn sẽ bị suy giảm. Chính vì thế mà nếu bạn cố làm nhiều việc cùng một lúc thì sẽ có nguy cơ bị mất thăng bằng. Lúc nào cũng nên để một bên tay được tự do không cầm nắm. Như vậy bạn sẽ nhanh chóng níu vịn được. Tránh cầm nắm đồ vật bằng cả hai tay và nếu bạn đang đứng thì hãy cố giữ cho vai và chân cách xa nhau. Nếu để vai và chân gần nhau, thì bạn dễ bị mất thăng bằng và dễ té ngã.
Vào ban đêm, nên để khung đỡ tập đi ở ngay bên cạnh giường ngủ. Đi một cách chậm rãi, tránh gấp gáp, giữ tư thế thẳng, nếu đang đi nhanh thì hãy từ từ đi chậm dần lại, dùng khung đỡ tập đi thì tốt hơn, vì chống gậy có khi không ích lợi gì. Khung đỡ tập đi sẽ làm giảm độ mất thăng bằng và làm cho bạn di chuyển chắc chắn hơn. Nếu bác sĩ xác định là té ngã là do hiện tượng mất tác dụng của các thuốc loại dopaminergic, thì bác sĩ sẽ kê bổ sung để giúp phòng chống té ngã. Bác sĩ cũng sẽ loại trừ những căn nguyên gây té khác như bệnh viêm khớp, loạn nhịp tim, hạ huyết áp tư thế, mắt kém, các thuốc như các benzodiazepine, yếu cơ cục bộ, bệnh dây thần kinh ngoại biên, chóng mặt, động kinh, và hiện tượng đông cứng khi đi.
Khi bệnh nặng người bệnh parkinson dễ bị té ngã do mất thăng bằng, hãy giúp đỡ người bệnh giữ thăng bằng khi họ di chuyển để tránh nguy cơ té ngã.
3. Người bệnh parkinson giai đoạn cuối làm gì khi bị té ngã?
Bạn phải để một chiếc điện thoại hoặc chuông báo động ở trên sàn nhà và đeo vòng đeo tay báo động có số cấp cứu. Như vậy bạn sẽ dễ nhận được sự trợ giúp hơn nếu lỡ bị té mà không thể vươn lên cao hơn được. Nếu những người trợ giúp bạn vốn ở gần, tới mức có thể nghe thấy âm thanh được, thì bạn nên đeo bên mình một cái còi. Bạn cũng nên thu xếp để có ai đó tới thăm mình mỗi ngày một lần và giúp đỡ được bạn khi cần.
4. Các bước để người bệnh parkinson giai đoạn cuối đứng dậy sau khi té ngã
Nếu người bệnh parkinson đang ở một mình mà bị té ngã, thì hãy hỗ trợ họ làm như sau để đứng dậy được:
Nằm ngửa ra.
Lúc lắc một bên người.
Dùng tay chống đẩy để ngồi lên được.
Lê từ từ về phía một đồ vật nào gần nhất có thể chống đỡ được cân nặng của mình.
Đặt hai tay mình lên mặt ghế hoặc đồ vật và tách nó cách nhau ra.
Đưa cái chân còn cử động được tốt nhất của mình lên, sao cho đầu gối sát vào ngực.
Tỳ đẩy bằng chân và tay để đứng lên được.
Lưu ý, các thông tin trên chỉ dành cho mục đích tham khảo và tra cứu, không thay thế cho việc thăm khám, chẩn đoán hoặc điều trị y khoa. Người bệnh cần tuân theo hướng dẫn của bác sĩ, không tự ý thực hiện theo nội dung bài viết để đảm bảo an toàn cho sức khỏe.